Trong thời kỳ đất nước còn nhiều khó khăn, nghề sửa áo mưa từng rất thịnh hành ở các tỉnh miền Trung như Thừa Thiên Huế, Quảng Nam, Đà Nẵng … Cuộc sống của người dân nơi đây thường xuyên phải đối mặt với bão lũ. Ngày nay, ở một số chợ, phố ở miền Trung vẫn còn nhiều người mưu sinh với nỗi nhớ da diết, gắn bó với nghề này, và nghề sửa áo mưa có lẽ là quãng thời gian làm nghề khiến nhiều người không muốn quên. Bởi vì thời đó chỉ có từ nghèo. Mua áo mưa ngày xưa khó lắm, rách một chút mà mất trắng thế này thì chỉ nhà giàu mới dám, ông Nguyễn Văn Sỹ chia sẻ.
Người đàn ông kiếm sống bằng vá áo mưa
Hơn nửa đời, ông Nguyễn Văn Sỹ cặm cụi với công việc dán vết rách áo mưa ở phố cổ Hội An (Quảng Nam). Nghề ngày nay chẳng còn nhiều khách nữa. Người đàn ông nhỏ thó tá túc ngay ở khu lều trên đường Bạch Đằng. Ông Sỹ sinh năm 1960 ở Cù Minh An (Hội An, Quảng Nam). Từng làm nhân viên cửa hàng lương thực. Năm 1982, ông đi bộ đội. Ba năm sau, giải ngũ không xin lại được việc cũ. Cũng không biết làm gì khác nên ông kiếm kế sinh nhai bằng nghề dán áo mưa. Ngày đó người dân còn nghèo, mua được cái áo mưa rất khó khăn. Rách chỗ nào họ phải vá chỗ đó, nhiều cái áo vá đi vá lại hàng chục lần.
Ông trưng tấm bảng thô sơ lấy từ miếng gỗ phế thải: “Dán áo mưa tàu ngầm”. Ông Sỹ giải thích, đó chỉ là một cách nói ngoa cho vui và thu hút. Bởi kỹ năng của ông có thể dán chuẩn đến mức áo mưa giống như tàu ngầm, không thể ngấm nước. Chiếc quần đi mưa bị rách đang chờ ông Sỹ vá. Dụng cụ rất đơn giản, chỉ là ít củi được chẻ nhỏ, than hoa và chiếc dùi.
Quá trình để vá áo mưa
Sau khi chiếc dùi được nung đỏ, ông Sĩ lấy ra. Và chà qua nến để giảm nhiệt độ để khi thao tác, nilon không bị cháy và giúp chiếc dùi trơn hơn. Miếng vá nhỏ cùng loại với áo mưa được đặt lên lỗ thủng. Sau đó, ông lấy một miếng nilon khác (loại không dính) đặt lên trên. Dùng dùi nóng di lên cho miếng vá dính vào áo mưa. Chi phí vá áo mưa từ 2.000 đến 10.000 đồng.
Hiện nay ít người vá áo mưa nên để có tiền sinh sống. Ông Sỹ phải làm thêm nghề chở thuê bằng xe đạp cho tiểu thương ở chợ Hội An, đủ sống qua ngày. Không vợ con, ông Sỹ sống một mình ngay chỗ lều làm việc được dựng bằng những cây ô, tấm bạt, áo mưa bỏ đi. Ông có nhà cách trung tâm 4 km. Nhưng không về vì buồn, ở lại đây cho có bạn bè. Chiếc radio là người bạn thân thiết với ông từ nhiều năm nay. Ở Hội An chỉ có vài ba người làm nghề vá áo mưa như ông Sỹ. Người đàn ông nói đùa “thế hệ già này mà quy tiên thì nghề thất truyền”.
Tâm sự của chú Sĩ
Thời bao cấp, nghề vá áo mưa khá thịnh và đông đảo người làm công việc này. Thế rồi, trong những lần trời mưa, không làm việc được. Chú lại lân la đến xem các “tiền bối” vá áo mưa rồi nghề ngấm vào máu khi nào không hay. Gần 30 tuổi, chú quyết định mang cái nghề mình “học lỏm” được ra chợ “kiếm cơm” và gắn bó đến nay.
“Ngày xưa, sắm được cái áo mưa rất khó khăn. Nếu cứ rách một tí đã bỏ đi như bây giờ thì chỉ có đại gia mới dám thôi. Hồi đó, áo mưa tiện lợi mặc một lần chưa phổ biến nên hầu hết ai cũng sử dụng áo mưa cánh dơi, áo mưa bộ. Cứ mỗi khi rách, thủng chỗ nào là người ta lại mang đi vá, nhiều cái áo vá đi vá lại hàng chục lần…”
Bài Viết Tương Tự
Bỏ túi ngay bí quyết nấu cháo hải sản thơm ngon và bổ dưỡng
Bật mí bí quyết làm món heo quay xào cải chua siêu hấp dẫn
Điểm danh 5 món ăn vặt ăn hoài mà không sợ béo